吳僧,網路小說作家,主要作品有《三國之興漢封神》。
基本介紹
- 中文名:吳僧
- 職業:網路小說作家
作品名稱 | 作品類型 |
三國之興漢封神 | 歷史 |
吳僧,網路小說作家,主要作品有《三國之興漢封神》。
作品名稱 | 作品類型 |
三國之興漢封神 | 歷史 |
吳僧,網路小說作家,主要作品有《三國之興漢封神》。主要作品作品名稱作品類型三國之興漢封神歷史1...
次韻吳僧魁一山十絕 《次韻吳僧魁一山十絕》 作者方回 ,是宋朝的一部詩詞。詩詞正文 百結袈裟破唐帽,子為何物我為誰。敦知各有直鉤釣,解出珊瑚海底枝。
《吳僧子庭古木竹》是元代詩人薩都剌創作的一首七言絕句。作品原文 歲寒古木性所愛,況有此君初附之。江湖眼明世無幾,太息不生元祐時。作者簡介 薩都剌,字天錫,別號直齋。本答失蠻氏,祖父以勛留鎮雲代,遂為雁門(今山西代縣)人。「薩都剌」者,猶漢言「濟善」也。弱冠登泰定丁卯進士第,應奉...
《送吳僧秋皋之津門》是清代詩人王士禛創作的一首五言律詩。作品原文 愛君殘雪句,宛似碧雲篇。獨向中峰住,深參五味禪。直沽春水岸,通潞夕陽船。乞食王城去,遙聞袒右肩。作者簡介 王士禛(1634-1711),字子真,一字貽上,號阮亭,又號漁洋山人,新城(今山東桓台)人。清順治十五年(1658)進士。累官至...
《送吳僧慶閒上人》是宋朝著名文學家方回的代表作品之一。詩詞原文 唐僧窮島可,應是筆能追。投卷初來此,回船忽去之。味□工會合,情淡慣分離。許讀紅樓集,昌黎亦贈詩。作者簡介 宋方回(1227~1305),元朝著名詩人、詩論家 。江西詩派殿軍(中國文學史·第三卷·第六編·元代文學 )。字萬里,別號虛谷。
《靜寄軒為吳僧一元賦》是元代詩人張翥創作的一首五言律詩。作品原文 群動寂寥外,一軒瀟灑中。山林亦長物,身世本虛空。清磬花龕日,孤燈竹榻風。不曾離寓所,惟有主人公。作者簡介 張翥, 元晉寧人,字仲舉,號蛻庵。豪放不羈,好蹴鞠,喜音樂。少時家居江南,從學於李存、仇遠,以詩文名。順帝至正初,召...
《篷軒為吳僧元誼賦》是元代詩人張翥創作的一首五言律詩。作品原文 縛竹作禪宇,小於江上舟。樹聲疑疊浪,月影似中流。興寄江湖遠,身同世界浮。懷師燕坐處,吾道在滄洲。作者簡介 張翥, 元晉寧人,字仲舉,號蛻庵。豪放不羈,好蹴鞠,喜音樂。少時家居江南,從學於李存、仇遠,以詩文名。順帝至正初,...
《贈吳僧》是清代詩人陳子升創作的一首七言律詩。作品原文 時人一見訝多能,老僧爭聞得未曾。千手眼堪懸筆寫,萬由旬只振衣升。移來天界千花滿,推出湖頭片月澄。話到同門吾世好,欲因親近作欽承。作者簡介 陳子升: 明末清初廣東南海人,字喬生。陳子壯弟。明諸生。南明永曆時任兵科右給事中,廣東陷落後...
《托吳僧乞石田畫》是杭淮創作的一首詩。作品原文 緬懷高人今白頭,秋風未放滄江舸。嘆息人間常見畫,白水丹山無不可。有時更出雙梧桐,柯如碧玉參青空。下有閒翁曳杖屨,蕭然意氣來清風。自是君身有仙骨,放筆塵寰看超忽。且知畫者乃餘事,君有聲名非汩沒。吾亦平生頗好畫,逢人不愛千金求。安得生綃出...
贈天僧 《贈天僧》是宋代詩人晁說之的作品之一。詩詞正文 驅馳疲朔馬,邂逅見吳僧。便覺秋容淨,彌憐客恨澄。青山尋舊賞,白社語新燈。他日扁舟去,儂家一笑能。
《獨戰三國》是一部歷史類型網路小說,作者是吳僧。內容簡介 諸葛亮黑化,修煉禁術喚醒前世記憶,擺出上古大陣!張魯進入天師道秘境練成法術,召喚鬼卒出戰……結束三國亂世之路如此艱難!作品目錄 第一章 祭天 第二章 禍事 第三章 對策 第四章 傳召 第五章 出籠 第六章 出籠 第七章 遇仙 第八章 收了一員...
相傳本地一江姓進士隱居家後,在山頂蓋起一屋,取名“玉馬祠”,後一吳僧在屋旁建起一幢寺廟。一日,吳僧迎來一位身騎白馬的道長,二人對話片刻,見栓在寺外的白馬騰空而起,道長也無蹤無影。於是,吳僧便將此寺命名為“白馬寺”。“文革”期間,白馬寺被毀。對外開放 1978年後,白馬寺拔地而起。1992年...
《天竺秋日》是宋代永頤創作的詩。作品原文 天竺秋日 翠滴千竿濕砌苔①,曲廊花木小叢開。吳僧愛覓閒吟處②,偷向花邊竹里來。作品注釋 ①砌:台階。苔:苔蘚。此句謂霜露從竹葉上溶化滴落,濕潤了台階上的綠苔。②吳僧:詩人自稱。閒吟:吟喔,吟詩。作品簡析 永頤禪師很多詩都寫得花團錦簇,錯落有致...
《送藥王圓師》是宋朝詩人強至的作品之一。詩詞正文 吳僧甚商賈,嗜利角毫芒。或以翳自業,利心劇虎狼。今時愚鄙人,平居吝私囊。寒餓來求仁,一毫不肯將。不幸病且亟,呼醫計倉忙。惟醫所欲求,萬金弗較量。吳僧業醫者,十室九厚藏。張口待人哺,喋喋厭酒粱。求其不爾徒,蕭叢揀蘭芳。圓師何許人,...
《景德傳燈錄譯註》是2010年上海書店出版社出版的圖書,作者是(北宋)道原。本書為北宋真宗朝,吳僧道原所作為禪宗燈史。內容敘述禪宗師徒相承的語錄和事跡。內容簡介 。從過去七佛,至五代文益的法嗣,凡一千七百零一人,附有語錄者九百五十一人。道原稱,燈能照暗,祖祖相授,以法傳人,譬猶傳燈,故以此...
亦稱吳僧統、吳和尚,俗姓吳。父緒芝,母南陽張氏。洪辯幼時出家,有辯才,諳蕃語,傳譯佛典,精研唯識。知大蕃沙州釋門都法律兼攝副教授十數年,遷釋門都教授(s.1686、p.4640)。蕃歷水鼠年至木虎年(832-834)於莫高窟開七佛堂(今第365窟,見p.4640)。又建“法華無垢之塔”(p.4640)。大中二年...
《朽木為琴》是古詩文,選自《沈括·夢溪筆談·樂律一》,作者是沈括。原文 琴雖用桐,然須多年木性①都盡,聲始發越②。予曾見唐初路氏琴③,木皆枯朽,殆④不勝指,而其聲愈清。又嘗見越⑤人陶道真⑥畜⑦一張越琴⑧,傳雲古冢中敗棺杉木也,聲極勁挺。吳僧智和⑨有一琴,瑟瑟徽碧,紋石⑩為軫,...